Dumb Luck By Vũ Trọng Phụng


Dumb

Vũ Trọng Phụng ï 6 characters

Banned in Vietnam until 1986, Dumb Luck--by the controversial and influential Vietnamese writer Vu Trong Phung--is a bitter satire of the rage for modernization in Vietnam during the late colonial era. First published in Hanoi during 1936, it follows the absurd and unexpected rise within colonial society of a street-smart vagabond named Red-haired Xuan. As it charts Xuan's fantastic social ascent, the novel provides a panoramic view of late colonial urban social order, from the filthy sidewalks of Hanoi's old commercial quarter to the gaudy mansions of the emergent Francophile northern upper classes. The transformation of traditional Vietnamese class and gender relations triggered by the growth of colonial capitalism represents a major theme of the novel.

Dumb Luck is the first translation of a major work by Vu Trong Phung, arguably the greatest Vietnamese writer of the twentieth century. The novel's clever plot, richly drawn characters and humorous tone and its preoccupation with sex, fashion and capitalism will appeal to a wide audience. It will appeal to students and scholars of Vietnam, comparative literature, colonial and postcolonial studies, and Southeast Asian civilization.

Vu Trong Phung died in Hanoi, in 1939 at the age of twenty-seven. He is the author of at least eight novels, seven plays, and several other works of fiction in addition to Dumb Luck.

Peter Zinoman is Associate Professor of Southeast Asian History, University of California, Berkeley. Nguyen Nguyet Cam is Vietnamese Language Instructor, University of California, Berkeley. Dumb Luck

Số Đỏ - Nực cười trước cái xã hội giả dối thời Pháp thuộc và bật khóc khi nó quá giống với xã hội hiện nay
https://thuvienthaodien.wordpress.com...

Chắc hẳn chúng ta đều đã đọc qua trích đoạn Hạnh phúc của một tang gia của Vũ Trọng Phụng trong SGK. Nhưng đó mới chỉ là phần nổi của nguyên tảng băng Số đỏ sừng sững và thâm thúy này.
Chàng Xuân Tóc Đỏ này cứ làm mình liên tưởng đến chàng Tiểu Bảo trong Lộc Đỉnh Ký, cũng xuất thân mạc hạng, thấp hèn để rồi trở thành anh hùng, cứu tinh của dân tộc. Hổng biết có vị lãnh tụ nào của nước ta cũng lỡ có lịch sử xuất thân như vậy hông nữa :3

Tui chỉ ngồi đọc và hình dung đến gia đình một quan chức thanh liêm điển hình mà. buồn cười chịu không thấu. Phải chăng tác phẩm của VTP vượt thời gian hay các xã hội của chúng ta đang đi ngược thời đại ?!?

Các nhân vật trong tiểu thuyết này thì đều quá đỗi điển hình rồi, từ cụ cố Hồng biết rồi, khổ lắm, nói mãi, hay ngài TYPN luôn muốn cách tân xã hội nhưng bảo thủ trong gia đình, hay bà Phó Đoan luôn muốn giữ trinh tiết sau hai đời chồng, còn ông Văn Minh với lý do vợ tên Văn, ổng tên Minh và cho tới cô Tuyết với một nữa chữ trinh.

Còn rất nhiều thứ mình muốn nói về tiểu thuyết này. Như chuyện nó bị cấm tới tận 1986, mình thì hơi thích đọc mấy cuốn bị cấm :)) Tiếc thay cho một tài năng ra đi quá sớm ...

----------
Số Đỏ - Vũ Trọng Phụng (1936)
Quy Nhơn, 31/07/2017
Đánh giá: 8.5/10 điểm 9780472068043 best of văn học việt nam 9780472068043 Cuốn khởi đầu cho chiến dịch tạ lỗi với nền văn học nước nhà :3
Thực sự tôi chủ yếu đọc các tác phẩm nước ngoài mà bỏ quên bẵng đi những thứ made in Vietnam. Nói là bỏ quên thật ra cũng không đúng lắm, bởi tôi vẫn nhớ nhưng lại luôn loay hoay trong việc chọn đọc cái gì đây.
Tôi muốn đọc những cái mới, những cái mang nhiều hơi thở của chính thời đại tôi đang sống của những người viết trẻ trạc tầm tuổi tôi. Đáng tiếc là họ chẳng khiến tôi thỏa mãn dù chỉ là một tí bằng cái móng chân út. Không dám vơ đũa cả nắm là tất cả nhưng rõ ràng có 1 số lượng không hề nhỏ các cây viết trẻ Việt Nam luôn tạo cho tôi cảm giác những thứ họ viết ra có vấn đề. Cái vấn đề ở đây là tôi thấy họ cố tỏ ra vẻ sâu sắc nhưng làm không tới thành ra nhạt nhẽo. Chỉ một bộ râu bạc (râu giả) và một mái tóc bạc (do nhuộm) có thể khiến bạn trông có vẻ già nhưng không đồng nghĩa với việc nó sẽ giúp bạn trở thành 1 ông già hom hem chính hiệu.
Thế nên tôi đành phải lội ngược dòng, phải ăn mày dĩ vãng.
Nếu bạn cũng đang phân vân về việc chọn đọc cái gì đây khi nghĩ về những tác phẩm nước nhà giống như tôi chẳng hạn thì tôi sẽ nói hãy gạt phăng hết những thứ bestseller, những thứ mà luôn sôi sục lên trên các quầy hàng hiện tại, những thứ rất được quan tâm...để tìm về với giá trị xưa, để hoài cổ về cái cũ...
Rất vui khi khi chọn Số Đỏ, vui vì chọn đúng :)) sẽ còn bám trụ với bộ Việt Nam danh tác của Nhã Nam trong khoảng thời gian dài nữa :))
p/s : nghĩ lại mới thấy bu tôi là người cực kỳ yêu nước xét trên phương diện đọc sách :3 cả tủ chỉ toàn văn học Việt Nam, đặc biệt là rất nhiều sách của mấy mụ đàn bà cay nghiệt. Bu tôi bảo chỉ người người già mới đọc Số đỏ thôi xong cười sung sướng như nông dân được mùa. Thường thì ngày nào mà không chê thằng con là già thì ngày đấy chắc bu cảm thấy thiếu thiếu :| 9780472068043 Well, I already spent a decent amount of time writing what I believe was an intelligent review of this novel, and technology foiled my master plan. So here I am, on a different computer, but without the energy to re-write my review!

Sigh. (I know! I know, what a pain!...Shut up already!!!) --->tee he he, I love this book.

Okay, well anyways. This is a delightful novel (that was banned in Vietnam until 1986). A very satirical piece written by Vũ Trọng Phụng in the 1930's colonial era of Vietnam. You don't have to have a great knowledge of Vietnamese history to fully enjoy Dumb Luck, but you probably should not skip Peter Zinoman's introduction contained if that is the case. This was a re-read for me, as I read this book 6 years ago while living in Vietnam. I loved it then, while immersed in the history and culture and language, and I love it now, even though I retain about 10 words in Vietnamese.

Three points from the introduction that I think are paramount in understanding the satire:
1. In the decade preceding Phụng's writing of Dumb Luck, the population of Hanoi doubled.
2. Phụng was part of the first generation of students to be taught exclusively in French. The writing system had just been changed from Chinese lettering to romanized lettering, rendering all previous Vietnamese works unreadable to the new academia.
3. Vietnam at the time was obsessed with Europeanization.

Everything in this novel is so absurd and unbelievable that it makes you laugh. The main character, Red-haired Xuan, makes me want to pull my own hair out because he is so unlikable, yet keeps ending up at point B with more money and fame. Dumb Luck continues to befall to him at the expense of other equally outrageous characters--Mr. and Mrs. Civilization, Mr. High School Graduate, Mr. King of Venereal Disease Treatment, et al. The names are just great.

One of the main themes that arises again and again is on clothing. So much of the novel is spent on the style of dress, and women modernizing their look. It is ironic because you can cover a person, a community a country with all the French clothing that you want, but if you demand change simply for the sake of change, then all your priorities are backwards.

This is a book of backwards priorities (i.e. We're policemen, for goodness sake! Our concern is tickets, not laws!) and farce (i.e. He was overcome with a sensation of happiness and relief, commonly felt among people who succeed in forcing others to marry against their will), and I recommend it to anyone, which I don't often do.

I know! I know, what a pain!...Shut up already!!! Okay. 9780472068043 Cách đây một thời gian thì mình cứ nghĩ những tác phẩm văn học thời cách mạng như thế này rất khó đọc và rất khó nuốt. Bây giờ thì rõ là cái định kiến ấy sai hoàn toàn rồi =]]

Không thể nhịn cười được với “anh Xuân tóc đỏ” mà! Cái anh ý không biết đã tu mấy kiếp rồi sao mà kiếp này anh ý đỏ thế không biết. Kiến thức không có, địa vị không có, thế mà đùng một phát, à thực ra thì là nhiều phát, từ dưới đáy xã hội anh ý biến thành người mà mọi người phải cảm thấy may mắn, hạnh phúc, hân hạnh khi ở cùng. Rõ là một sự châm biếm đầy khôi hài!

Cả một xã hội thối nát, nhố nhăng, đồi bại, vô đạo đức hiện lên qua một loạt các nhân vật phụ và thứ chính khác. Cả câu chuyện như một sân khấu, nơi mà nhưng con người vô đạo đức đó khoe danh, khoe tài, khoe tình, khoe tiền,… Ông Văn Minh, cái tên nghe có vẻ… văn minh và dường như có nguồn gốc từ chuyến du học Pháp đại thất bại của ông rốt cuộc lại có nguồn gốc từ bệnh sợ vợ. Tên Văn Minh, nhưng lại là một con người đại bất hiếu và tận cùng vô đạo đức. Mình cũng không biết nêu cảm nhận về cô Tuyết như thế nào, có lẽ cô ta còn “một nữa chữ trinh”, nên cô ta cũng là người còn “một nửa đạo đức” chăng? Hoàng Hôn lẳng lơ với câu nói bất hủ: “Tôi ngoại tình nhưng tôi vẫn giữ chữ trinh với mình đấy nhé! Bằng chứng tôi chỉ có một mình mình là nhân tình thôi! Mình cũng đừng nghĩ đến chuyện lấy tôi, vì một khi đã là chồng tôi rồi thì tôi phải… cắm sừng!”. Bà Phó Đoan, một “quả phụ tiết liệt”, mình phải bỏ cụm từ ấy trong dấu ngoặc kép vì những cái liếc mắt lúng liếng của bà ta với Xuân, vì cái việc cứu Xuân ra khỏi nhà tù chỉ vì cái tội của Xuân có vẻ… hay ho =)), lại còn vì cái danh hiệu “tiết liệt” của bà ta được trao cho ngay sau khi mà Xuân làm hỏng cả cái danh dự của bà, cả cái sự thủy chung của bà với 2 người chồng trước.

Vũ Trọng Phụng qua đời khi còn rất trẻ, nhưng khoảng thời gian mà ông cầm bút không phải là ít. Phải chăng kinh nghiệm và sự từng trải tích tụ qua thời gian đã đúc nên những tác phẩm vô cùng thâm thúy và già dặn, điển hình trong đó là “Số đỏ”.

P/s: Đọc xong mới biết câu Biết rồi, khổ lắm, nói mãi! từ đâu ra =)) 9780472068043

My elevator pitch: this book is what would happen if the love child of Being There by Jerzy Kosiński and The Possessed by Fyodor Dostoyevsky was kidnapped at birth, raised in 1930s Hanoi, and, when achieving the emotional maturity of a 13-year-old, forced to write a humorous newspaper serial under deadline pressure.

Like Chance the Gardener, the hero Red-Haired Xuan is a dolt mistaken for a genius. Unlike Chance, Xuan has a certain amount of low cunning and a talent for effectively parroting the popular clichés of the moment after a single hearing. Some of the books funniest moments are Xuan's mash-ups of pompous half-understood political rhetoric with the slogans of quack medicine (the hero's career prior to social climbing), made-up on the fly under pressure. But the hero isn't likable. Nobody in this book is likable.

Fyodor D. is not normally known for belly-laugh-generation, but I include him in the parentage of this work because it has the same streak of deeply-felt, mean-as-a-snake loathing for the hypocrisy and self-indulgence put forward in the name of modernity (e.g., p, 112: “Joseph Thiết was deeply concerned about the good of the nation while simultaneously despising the tastes and amusements of the masses”). I like mean-as-a-snake loathing in a writer – it means he or she is taking the world seriously.

I read it in the chance that I'd recognize some of the Hanoi I now live in, but so much sad cruelty has taken place since then to now that, well, it's completely unrecognizable. For example, at the time of this book's writing, where I live now was literally a swamp. Now, it's morally a swamp. See? Completely different. 9780472068043 Dumb Luck by Vũ Trọng Phụng is a Vietnamese social satire of the rise of Red Haired Xuân from street urchin and ball boy to wealthy, national hero. He is no innocent but rather a young rouge who adroitly takes advantage of the family of Mr and Mrs Deputy Customs Officer to rise in Vietnamese society.

From being offered a job by Mrs Deputy Customs Officer in her clothing store, he parlays his success there to hold himself out as a doctor and tennis champ. And the family of Mr and Mrs Deputy Customs Officer can't denounce him for fear of appearing complicit in his fraud. Through this all, Vũ Trọng Phụng skewers a Franco-Vietnamese society struggling with the acculturation caused by the modernisation and commercialisation taking over their country.

Just about every sector has been turned towards self-commodification. From the police:

Mrs Deputy Customs Officer entered the front office and smiled at the [police] officers, who smiled back like merchants greeting a rich customer. Because Mrs Deputy Customs Officer often let her dog loose, she had been ticketed at least once on each of the precinct's sixteen streets. To the police, in other words, she was like a regular customer of a failing business.
to the Buddhist monks:
...monks today promote themselves and compete with each other just like rival Kings of Venereal Disease Treatment!... Secular journalists attack each other in print as stupid, uneducated, and untalented, but we Buddhist journalists are not afraid to expose the fact that our enemies are stricken with scabies, herpes, leprosy, or loss of a major limb.
This is a society that rejects its roots in order to blindly ape its colonisers. However, this aping is only skin deep. The clothing store run by Mrs Deputy Customs Officer where Red Haired Xuân gets his start is selling a modernised (read: more revealing) version of the Vietnamese ao dai. Nevertheless, while touting the importance of being more modern to customers, the designer refuses to allow his own wife to be more modernised:
As your husband has explained already, when we speaking about women, we mean the wives and sisters of other people, not our own wives and sisters. My family follows  the old traditions. Our women cannot be allowed to wear modern clothes or to go dancing one day and to some festival the next. At home they must never be allowed to employ theories of liberation and equal rights to challenge the authority of their mothers-in-law.
Vũ writes of one of the characters, Mr Civilization:
Soon thereafter he overheard that universal truth -- a healthy soul demands  a healthy body -- and thus he became a passionate proponent of sports, targeting his wife first and then the world at large. Unfortunately, his participation in the Europeanization campaign plunged him into such deep contemplation that he had precious  little time for sports or for any exercise at all.
As for Mr Civilization's father:
[Grandpa Hong] was also thrilled that his son had become a revolutionary within the prevailing legal framework. This allowed Mr Civilization to radically reform society without being jailed or executed.
Red Haired Xuân succeeds precisely because Vietnamese society has become unmoored from its foundations:
As is often the case in a society in which modesty is disdained, the more snobbish Xuân became, the more respect he enjoyed...Because everyone was either being fooled or trying to fool each other, they were all compelled to fear and respect Xuân. What a great victory for the common people!
The quotes give a good sense of the flavour of the satire in this work. If you enjoyed them, you might want to check the book out. You'll likely enjoy the entire novel. 9780472068043 Vừa đọc vừa chóp chép cả tá cái sự mỉa mai, châm biếm đầy trào lộng. Thấy sao mà hao hao thời bây giờ. 9780472068043 4.5/5

Không hổ danh 'Ông vua phóng sự Bắc Kỳ', bao cái lố lăng, nực cười quan sát được, Vũ Trọng Phụng khéo léo nấu nó thành cái món 'Số đỏ' mà mấy chục năm sau hậu thế vẫn tìm đọc để rồi phải tấm tắc tán dương. Trăm năm sau hẳn cũng sẽ không khác. 9780472068043 từ đầu đến cuối toàn một màu giả tạo, xu nịnh, thùng rỗng kêu to đúng nghĩa mà tốt số vãi =)) Ai cũng tốt, cái xã hội màu hường trước mắt nhưng thối nát từ tận cốt rễ bên trong :3
Văn đi nhanh nhưng ngôn ngữ hơi khó đọc tí, hóng ai chuyển thể lại bộ này version mới chắc t đi coi quá :v 9780472068043